Lễ tri ân – Kinhtexahoi.net https://kinhtexahoi.net Trang tin tức giải trí Sao Việt Fri, 05 Sep 2025 12:02:41 +0000 vi hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.7.2 https://cloud.linh.pro/media/2025/08/kinhtexahoi.svg Lễ tri ân – Kinhtexahoi.net https://kinhtexahoi.net 32 32 Hai thành phố tổ chức chương trình nghệ thuật tri ân các anh hùng liệt sĩ https://kinhtexahoi.net/hai-thanh-pho-to-chuc-chuong-trinh-nghe-thuat-tri-an-cac-anh-hung-liet-si/ Fri, 05 Sep 2025 12:02:36 +0000 https://kinhtexahoi.net/hai-thanh-pho-to-chuc-chuong-trinh-nghe-thuat-tri-an-cac-anh-hung-liet-si/

Ngày 27/7/2025, nhân kỷ niệm 78 năm Ngày Thương binh – Liệt sĩ, nhiều chương trình nghệ thuật, triển lãm và chiếu phim cách mạng đã được tổ chức trên khắp cả nước. Những hoạt động này nhằm thể hiện lòng tri ân sâu sắc tới các anh hùng liệt sĩ, thương binh, bệnh binh và người có công với cách mạng. Chúng không chỉ giúp tái hiện lịch sử hào hùng của dân tộc mà còn khơi dậy lòng yêu nước và tự hào dân tộc trong mỗi người dân Việt Nam.

Hình ảnh 3
Hình ảnh 3

Tối ngày 23/7, tại Nhà hát Lớn Hà Nội, Hội Nhà báo Việt Nam đã tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt “Ký ức những huyền thoại”. Chương trình này là lời tri ân đến những người đã hy sinh vì độc lập dân tộc, vì hạnh phúc của nhân dân. Với sự biểu diễn của các nghệ sĩ tên tuổi như NSND Quốc Hưng, NSND Thanh Lam, NSƯT Tân Nhàn, ca sĩ Quang Hà, Đông Hùng…, mỗi tiết mục là một lát cắt hào hùng của lịch sử – từ những trận bom đạn khốc liệt đến công cuộc xây dựng đất nước.

Hình ảnh 2
Hình ảnh 2

Không chỉ dừng lại ở đó, tiếp nối là chương trình nghệ thuật “Lũy đá bất tử” sẽ được tổ chức vào 20 giờ ngày 27/7/2025 tại Nhà hát Lớn Hà Nội. Đêm nhạc là bản tráng ca lịch sử, tái hiện những chặng đường lịch sử hào hùng của dân tộc như chiến thắng Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu; cuộc tổng tiến công và nổi dậy mùa Xuân năm 1975… Những chương trình như thế này không chỉ giúp người dân, nhất là thế hệ trẻ hôm nay có cái nhìn sâu sắc hơn về lịch sử của đất nước mà còn củng cố thêm niềm tự hào dân tộc.

Ngoài các chương trình nghệ thuật tại Hà Nội, tại TP Đà Nẵng, chương trình nghệ thuật “Bản hùng ca bất diệt” sẽ diễn ra tại Quần thể Tượng đài Mẹ Việt Nam anh hùng, phường Quảng Phú vào tối ngày 26/7. Chương trình do Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch chủ trì, phối hợp với UBND TP Đà Nẵng, giao cho Nhà hát Lớn Hà Nội thực hiện. Sự kiện này kỳ vọng sẽ thu hút đông đảo người dân tham gia, cùng nhau ôn lại lịch sử và thể hiện lòng biết ơn đối với những người đã hy sinh vì Tổ quốc.

Cùng với đó, nhiều buổi chiếu phim tuyên truyền kết hợp biểu diễn nghệ thuật cũng được tổ chức tại các địa điểm khác nhau. Tại Hà Nội, chương trình chiếu phim sẽ được tổ chức tại tiền sảnh Rạp Kim Đồng, số 19 Hàng Bài, phường Cửa Nam vào tối ngày 25/7. Các bộ phim được trình chiếu bao gồm “Hồ Chí Minh – Chân dung một con người”, “Ta còn giữ lửa trong than” và biểu diễn nghệ thuật do các câu lạc bộ nghệ thuật trực thuộc Trung tâm Văn hóa và Thư viện Hà Nội thực hiện. Thông qua những bộ phim và tiết mục nghệ thuật, người dân sẽ có cơ hội được sống lại những giây phút lịch sử, hiểu rõ hơn về giá trị của hòa bình và độc lập mà thế hệ đi trước đã dày công xây dựng.

Ngoài ra, Viện Phim Việt Nam cũng tổ chức chiếu phim miễn phí 4 bộ phim phục vụ nhân dân, góp phần tưởng nhớ và tri ân những anh hùng, liệt sĩ đã hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc thông qua những thước phim lịch sử. Đây là một hoạt động ý nghĩa, giúp lan tỏa tinh thần yêu nước và trách nhiệm công dân, đồng thời củng cố thêm niềm tin và tình yêu của người dân đối với lịch sử và văn hóa dân tộc.

]]>
Thế hệ hôm nay viết tiếp câu chuyện hòa bình ở Côn Đảo https://kinhtexahoi.net/the-he-hom-nay-viet-tiep-cau-chuyen-hoa-binh-o-con-dao/ Wed, 13 Aug 2025 09:27:45 +0000 https://kinhtexahoi.net/the-he-hom-nay-viet-tiep-cau-chuyen-hoa-binh-o-con-dao/

Côn Đảo – Một Địa Danh Lịch Sử Thiêng Liêng

Là một nhà báo, tôi đã có cơ hội đến thăm nhiều địa danh lịch sử, nhưng Côn Đảo vẫn luôn là một nơi đặc biệt. Không cần đến lời giới thiệu hay sắc màu tô điểm, Côn Đảo tự nó đã mang một vẻ linh thiêng và sức mạnh biểu tượng. Chỉ cần một bước chân đặt xuống, một làn gió biển mặn mòi thoảng qua, là lòng tôi đã trùng xuống, tim nhói lên một niềm kính phục và biết ơn vô hạn.

Côn Đảo là nơi mà từng tấc đất, từng nắm cát, từng con sóng cũng mang trong mình một câu chuyện bi hùng về lòng yêu nước, sự hy sinh và niềm tin son sắt vào ngày mai hòa bình. Ngày 26/7, tôi có cơ hội đặt chân lên đặc khu thiêng liêng này để tham dự Lễ tri ân các anh hùng, liệt sĩ tại Côn Đảo. Cùng hàng trăm đại biểu, người dân, cựu chiến binh và những người con xa xứ trở về, chúng tôi đã dâng nén hương thành kính tại Nghĩa trang Hàng Keo, Nghĩa trang Hàng Dương, những nơi được xem là “bàn thờ Tổ quốc” giữa biển khơi.

Khó có thể diễn tả được cảm xúc của tôi lúc đứng lặng lẽ nghiêng mình trước những ngôi mộ – phần lớn là chưa biết tên – những người con ưu tú của đất mẹ đã ngã xuống trong bóng tối của ngục tù, trong nỗi đau không tên, để góp phần cho ánh sáng tự do được thắp lên cho hôm nay. Những nén nhang, ngọn nến bập bùng trong gió như là hơi thở của quá khứ vọng về, nhắc nhở chúng ta rằng, để có được những ngày bình yên này, máu xương đã từng đổ xuống biết bao nhiêu.

Khi ánh chiều buông xuống, tôi cảm nhận như đất trời lặng im để lắng nghe lời tri ân, để chứng kiến sự tiếp nối thiêng liêng giữa các thế hệ. Những giọt nước mắt âm thầm rơi xuống không chỉ là của nỗi đau, mà còn là của lòng biết ơn và niềm tự hào vô hạn. Bởi vì trong nơi tưởng như là chốn tận cùng ấy, lại chính là điểm khởi đầu của những điều cao cả nhất – tình yêu đất nước, lòng hy sinh vô điều kiện, và khát vọng độc lập, tự do.

Đêm xuống, tôi tham dự chương trình nghệ thuật “Côn Đảo – Bản hùng ca bất tử” – một khúc tráng ca không chỉ kể về quá khứ mà còn lay động trái tim từng người bằng sức mạnh của nghệ thuật, của âm nhạc, của những ký ức chưa bao giờ nguôi ngoai trong tâm thức dân tộc. Dưới vòm trời đầy sao, tiếng nhạc vang lên như tiếng vọng của những linh hồn anh hùng đang trở về.

Tôi đặc biệt xúc động với ca khúc “Viết tiếp câu chuyện hòa bình”, một bài hát không quá ồn ào, nhưng từng câu từng chữ lại đào sâu vào ký ức, gọi dậy bao hình ảnh hào hùng: “Cha ông ta ngày xưa ngã xuống, để cho đời ta ngày sau đổi lấy hòa bình. Giữa khói binh ai cũng nguyện lòng hy sinh… Để cho đất nước yên vui từ đó. Để cho đỏ thắm màu cờ tự do. Để những tiếng cười vang khắp nơi từ ngày chiến thắng”.

Tôi đã nghe nhiều bản hùng ca về chiến tranh, về sự hy sinh và hòa bình. Nhưng lần này, giữa không gian thiêng liêng Côn Đảo, nơi hàng vạn chiến sĩ cách mạng từng bị giam cầm, tra tấn và hy sinh, những câu hát ấy bỗng mang một chiều sâu đặc biệt. Đó không còn là ca từ – mà là lời nhắn gửi từ quá khứ, là nhịp đập của lịch sử vọng về hiện tại.

Côn Đảo không chỉ là một địa danh. Côn Đảo là ký ức, là biểu tượng, là chứng nhân. Côn Đảo là nơi lưu giữ những nỗi đau tận cùng nhưng cũng là nơi phát ra ánh sáng rực rỡ nhất của tinh thần bất khuất, nơi “tử vì sinh, mất vì còn, chịu đựng để chiến thắng”.

Tôi xúc động khi nghĩ về những người tù không án – những người dám đứng lên vì lý tưởng cao cả dù biết rằng con đường phía trước là bóng tối nhà tù, là roi vọt, là đòn tra tấn, và có thể là cái chết không tên, không tuổi. Tôi nghĩ về những nữ chiến sĩ kiên cường nơi “chuồng cọp” Côn Đảo, nơi họ vẫn giữ trọn khí tiết, vẫn hát giữa đau thương, vẫn tin vào ngày mai.

Và tôi cũng nghĩ đến những người trẻ hôm nay – thế hệ sinh ra trong hòa bình, lớn lên trong nhịp sống sôi động và tự do. Liệu chúng ta đã hiểu hết giá trị của hòa bình, của độc lập? Liệu chúng ta có đang viết tiếp câu chuyện của cha ông bằng hành động thiết thực, bằng ý chí vươn lên, bằng khát vọng xây dựng đất nước hùng cường?

Đi giữa đêm Côn Đảo, tôi thấy những ngọn nến nhỏ được đặt trước mỗi phần mộ. Ánh nến lung linh soi rọi khuôn mặt trầm ngâm của những người đến viếng. Mỗi ngọn nến như là một lời hứa âm thầm – rằng chúng tôi sẽ không quên, sẽ sống xứng đáng, sẽ tiếp tục hành trình mà các anh, các chị đã khởi đầu bằng máu và nước mắt.

Nơi đây, thời gian dường như ngưng đọng. Sự ồn ào của thế giới hiện đại bị để lại phía sau cánh cổng nghĩa trang. Ở đây, chỉ có tiếng gió biển thổi qua rừng dương, tiếng lá cây xào xạc như lời thì thầm của những linh hồn bất tử. Ở đây, tôi cảm thấy sự gần gũi với lịch sử hơn bao giờ hết – không phải qua sách vở, mà qua chính từng bước chân, từng nhịp tim, từng giọt nước mắt lặng lẽ.

Tôi xúc động đặc biệt khi được trò chuyện với một nữ cựu tù chính trị năm xưa, nay đã ngoài 80 tuổi nhưng vẫn giữ nét cương nghị của một thời không khuất phục. Cô kể lại những ngày tháng bị biệt giam trong phòng tối, chỉ có tiếng rít của roi điện và tiếng gió biển rít qua song sắt làm bạn. Cô kể, bằng giọng đều đều, không một lời oán trách, rằng những người con gái tuổi đôi mươi năm ấy đã cắn răng chịu đựng mọi cực hình chỉ để giữ lại một điều: lòng tin. “Chúng tôi không sợ chết, chỉ sợ Tổ quốc không độc lập” cô nói, mắt nhìn xa xăm về phía Nghĩa trang Hàng Dương.

Tôi lặng đi. Trong đôi mắt già nua ấy không chỉ là nỗi đau, mà là ánh sáng của tự do. Sự kiên cường của những người phụ nữ như cô không chỉ là biểu tượng, mà là minh chứng sống cho sức mạnh tinh thần Việt Nam. Tôi nghĩ, nếu ai đó hỏi đâu là sức mạnh mềm lớn nhất của dân tộc ta, thì chính là những con người như cô – những người đã biến đau thương thành khí phách, và biến tù ngục thành biểu tượng bất khuất.

Nghe cô nói, tôi nghĩ rằng thế hệ hôm nay có một trách nhiệm thiêng liêng: ghi nhớ và tri ân. Tri ân không chỉ là những bông hoa, nén hương vào mỗi dịp 27/7, mà còn là sự nỗ lực không ngừng trong hiện tại – xây dựng một đất nước giàu mạnh, một xã hội công bằng, một tương lai đáng sống cho mọi người dân.

Tôi tin rằng, chính từ những nơi như Côn Đảo – nơi thử thách con người đến tận cùng – đã sinh ra những giá trị vĩnh cửu. Ở đây, tôi không chỉ thấy cái chết, mà thấy sự sống vĩnh hằng của lòng yêu nước. Tôi không chỉ thấy ngục tù, mà thấy niềm tin mãnh liệt vào một ngày mai.

]]>